Dịch thơ Việt ra thơ Việt - vô lối Hoàng Vũ Thuật (tiếp theo)

Thứ ba - 04/08/2020 18:21
Viết dưới tượng Êxênhin (2)

Tặng TS Nguyễn Huy Tuấn

hai người đàn ông thổi kèn
vừa thổi vừa nhảy
ngôn thanh tám mươi năm trước
vòng người cuộn thắt
Dịch thơ  Việt ra thơ Việt - vô lối Hoàng Vũ Thuật (tiếp theo)
 
 -Navigation- TRANG CHÍNH GIỚI THIỆU THƯ VIỆN QUẢN TRỊ 
By Đỗ Hoàng
Hoàng Vũ Thuật

Nguyên bản (1)

Viết dưới tượng Êxênhin (2)

Tặng TS Nguyễn Huy Tuấn

hai người đàn ông thổi kèn
vừa thổi vừa nhảy
ngôn thanh tám mươi năm trước
vòng người cuộn thắt

ngực áo tháo tung
Ê xênhin đứng mà đang chạy
dòng chữ bị săn đuổi

thơ làm được gì
thế kỷ của những thế kỷ
lốc xoáy ngang đầu
lới lớp phế hưng gối chồng
nơi bức tường dày một mét

mắt Ê xê nhin đẫm nước
đôi mắt người đang yêu
rừng mọc dưới bờ mi
phập phồng hoa bồ công anh
phập phồng nụ hôn mãn nguyện
trang sách thở trên đá
nhưng sợi dây vẫn chờ lơ lửng
quanh cổ nhà thơ
thít dần thít dần
chầm chậm

tiếng kèn vỡ vụn
máu trào sau nụ hôn
Mátxcơva 13 - 7 - 2006

(1) Nhà thơ Nga ( 1895 - 1915 )
(2) Bài in trên Tạp chí Thơ số 5 - 2006


Dịch:

Viết dưới tượng Ê xê nhin

Hai gã đực thổi kèn
Vừa thổi vừa vọt bước
Lời kêu trăm năm trước
Đau thắt cả hồn ngươi!

Ngực áo tháo tung rời
Ê xê nhin đang chạy
Thi nhân bị phang gậy
Chúng săn lùng thư thi!

Thơ phú có nghĩa gì!
Những thế kỷ lốc xoáy
Hưng thịnh đời là vậy
Dưới chân tượng đá này!

Ê xê nhin chau mày
Ánh mắt tình diễm lệ.
Rừng bờ mi hoang phế
Phập phồng bồ công anh!

Chưa đã nụ hôn thần
Hồn thơ buồn trên đá
Thòng lọng đời chẹt cổ
Như phận số thít dần!

Những tiếng kêu thất thanh
Nụ hôn trào vọt máu!


Hà Nội ngày 18 - 1 - 2008

Nguyên bản (3)


người Di gan

người di gan không buồn
chỉ biết hát
nhiệt cuồng và mê loạn

người di gan không đau
chỉ biết múa
vũ điệu ngã nghiêng phố xá
rạch rúi làm xiếc diễn tuồng

người di gan không khóc
chỉ biết cười
chào mời đổi chác
giơ tay xin giơ tay vẫy mặt trời

người di gan không mệt
quấn trong tấm chăn khẳn mặn mồ hôi
quần thảo dêm đêm hạnh phúc
nối dài dòng người mải miết

người di gan bị dánh cắp mọi thứ
chỉ còn trái đất thênh thênh
ngôi nhà không mái
trái đất di gan

Mátxcơva 3 -7 - 2006


Dịch:


Người Di gan

Người Di gan quên buồn!
Khi nhảy và khi hát
Nhiệt cuồng và mê thác
Giữa ngày dài đêm thâu!

Người Di gan quên đau!
Khi múa ca nghiêng ngã
Vũ điệu bừng phố xá
Thân làm xiếc diễn tuồng!

Người Di gan thậm buồn!
Tiếng cười thay tiếng khóc
Khi chào mời đổi chác
Ngửa tay ăn xin đời!

Người Di gan thay trời.
Lưng mồ hôi khẳn mặn
Đêm hạnh phúc đầy đặn
Trong quần thảo tình sy!

Người Di gan còn gì ?
Giữa cõi trời cao rộng
Không mái nhà hoang trống
Trái đất người Di gan!


Hà Nội ngày 18 - 1 - 2008
(3) Bài in trên Tạp chí Thơ số 5 - 2006

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Thống kê
  • Đang truy cập14
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm13
  • Hôm nay2,242
  • Tháng hiện tại34,680
  • Tổng lượt truy cập9,408,847
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây